Đằng sau nỗi nhớ là gì? đằng sau đó có phải là yêu thương. Yêu thương có phải là hạnh phúc ? Yêu thương một người mà họ cũng yêu thương bạn có phải là hạnh phúc?
Đôi khi yêu thương một ai đó rất nhiều nhưng ta cũng phải im lặng trước sự bày tỏ của ai đó. Vì Tham vọng của bản thân, vì sợ trách nhiệm, vì sợ tranh cãi, vì sợ rằng mình đang phá hỏng cuộc sống của họ.
Có người đàn ông đã dành 1 năm để trò chuyện với tôi mỗi ngày. đến ngày 14/2 anh ấy gọi tôi liên tục tôi không dám bắt máy, Vì tôi sợ anh tỏ tình. Anh hiểu và chúng tôi chia tay trong im lặng.
Nhiều khi tôi ước rằng tôi có thể dễ dàng chấp nhận một ai đó bước chân vào cuộc sống của mình. Nhưng lí trí hầu như không cho phép điều đó xảy ra. Khi bạn bị chính những người thân yêu phản bội khi bạn còn quá nhỏ để hiểu. Khi bạn phải chấp nhận chỉ có thể dựa vào bản thân mình mà không phải ai khác. Khi mà người ta vẫn còn đổ lỗi cho nạn nhân. Bạn dần ít chia sẻ cuộc sống của mình với những người xung quanh, bạn cần lắm cảm giác an toàn và nơi duy nhất bạn có thể tìm được chính là bản thân mình. Từ ấy bạn dần trở nên cô độc hơn.
Có người đàn ông tôi gặp chỉ 1 lần trong chuyến công tác Trung Quốc. Những điều anh nói tôi hiểu hết, nhưng tôi không muốn đáp lại. Mặc dù hình bóng ấy vẫn mãi miết trong đầu tôi không lúc nào dừng lại. Tôi sợ mình lụy anh. tôi hủy kết bạn với anh… nhiều tháng trôi qua tôi vẫn vậy vẫn nghĩ về anh.
Bài học của tôi trong kiếp sống này có phải là sự độc lập… đôi khi tôi thấy mình thật yếu đuối và mệt mỏi.
Trước đây lúc tôi còn trẻ… tôi nghĩ rằng mình chỉ cần lấy người mình yêu…một người thông minh vững trãi… người có thể khiến tôi được nhỏ bé lại. Tôi khi vọng mình có thể mạnh mẽ hơn để giúp bản thân mình. Nghỉ mệt một xíu thôi rồi ta lại bước tiếp.
Khi tôi đủ sự giàu có trong chính bản thân mình cũng là lúc Tình yêu sẽ lại đến.